Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

Một Đấng Chăn Chiên quan tâm đến bạn

Một Đấng Chăn Chiên quan tâm đến bạn

Hãy đến gần Đức Chúa Trời

Một Đấng Chăn Chiên quan tâm đến bạn

Ma-thi-ơ 18:12-14

‘Đức Chúa Trời có quan tâm đến tôi không?’ Nếu bạn đã từng thắc mắc như thế, thì bạn không phải là người duy nhất. Nhiều người trong chúng ta phải đương đầu với nhiều vấn đề khó khăn trong cuộc sống, và đôi khi chúng ta có thể không biết Đấng Tạo Hóa của vũ trụ bao la này có chú ý đến mình hay không. Chúng ta muốn biết: Giê-hô-va Đức Chúa Trời có quan tâm đến mỗi người không? Chúa Giê-su là đấng biết rõ nhất về Đức Giê-hô-va. Khi còn sống trên đất, ngài đã dùng một minh họa để đưa ra câu trả lời thật ấm lòng.

Dùng minh họa về đời sống của người chăn chiên chăm sóc bầy của mình, Chúa Giê-su phán: “Nếu người nào có một trăm con chiên, một con bị lạc mất đi, thì há chẳng để chín mươi chín con lại trên núi, mà đi kiếm con đã lạc mất sao? Quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu người kiếm lại được, thì lấy làm vui-mừng về con đó hơn chín mươi chín con không lạc. Cũng thể ấy, Cha các ngươi ở trên trời không muốn cho một đứa nào trong những đứa trẻ nầy phải hư-mất” (Ma-thi-ơ 18:12-14). Chúng ta hãy xem Chúa Giê-su miêu tả Đức Giê-hô-va tỏ lòng quan tâm dịu dàng đến mỗi một người thờ phượng Ngài như thế nào.

Người chăn biết mình có trách nhiệm đối với từng con chiên trong bầy. Nếu một con đi lạc, ông nhận ra ngay đó là con nào. Ông đặt và nhớ tên từng con chiên (Giăng 10:3). Người chăn chiên biết quan tâm sẽ không nghỉ ngơi cho đến khi tìm được con bị lạc và đem nó về bầy. Dù phải đi tìm con chiên bị lạc, nhưng ông không để 99 con còn lại gặp nguy hiểm. Những người chăn thường đi chung và để các bầy chiên nhập lại với nhau. * Vì thế, khi người chăn ấy bắt đầu đi tìm con chiên lạc, ông tạm thời nhờ những người chăn khác trông coi những con còn lại. Khi thấy con chiên được bình yên, ông hẳn rất vui mừng! Ông vác con chiên đang run rẩy lên vai và mang nó về với bầy, nơi yên ổn và an toàn.—Lu-ca 15:5, 6.

Chúa Giê-su giải thích minh họa này khi nói rằng Đức Chúa Trời không muốn “một đứa nào trong những đứa trẻ nầy phải hư-mất”. Trước đó, Chúa Giê-su cảnh báo các môn đồ của ngài đừng làm vấp phạm “một đứa trong những đứa nhỏ nầy đã tin [ngài]” (Ma-thi-ơ 18:6). Vậy thì minh họa của Chúa Giê-su giúp chúng ta học được gì về Đức Giê-hô-va? Ngài là Đấng Chăn Chiên quan tâm sâu xa đến từng con chiên, cả “những đứa trẻ”—tức những người có vẻ tầm thường theo quan điểm của thế gian. Đúng vậy, trước mắt Đức Chúa Trời mỗi một người thờ phượng Ngài đều đặc biệt và quý giá.

Nếu bạn muốn biết chắc bạn quan trọng đối với Đức Chúa Trời, hãy học biết thêm về Đấng Chăn Chiên vĩ đại, Giê-hô-va Đức Chúa Trời và cách để có thể đến gần Ngài hơn. Khi làm thế, bạn có thể dần dần có lòng tin chắc như sứ đồ Phi-e-rơ. Ông là người trực tiếp nghe Chúa Giê-su kể minh họa về con chiên bị lạc. Sau này, Phi-e-rơ đã viết: “Hãy trao mọi điều lo-lắng mình cho [Đức Chúa Trời], vì Ngài hay săn-sóc anh em”.—1 Phi-e-rơ 5:7.

[Chú thích]

^ đ. 3 Việc tách các bầy chiên ra không phải là vấn đề, vì mỗi con chiên có thể nhận ra được tiếng gọi đặc biệt của người chăn nó.—Giăng 10:4.