BÀI HỌC 12
BÀI HÁT 119 Chúng ta phải có đức tin
Hãy tiếp tục bước đi bởi đức tin
“Chúng ta bước đi bởi đức tin chứ chẳng phải bởi mắt thấy”.—2 CÔ 5:7.
TRỌNG TÂM
Cách để tiếp tục bước đi bởi đức tin khi đưa ra những quyết định quan trọng.
1. Tại sao sứ đồ Phao-lô cảm thấy thỏa nguyện khi nhìn lại cuộc đời mình?
Sứ đồ Phao-lô biết mình sắp bị xử tử, nhưng ông có mọi lý do để cảm thấy thỏa nguyện về cuộc đời mình. Nhìn lại, ông có thể nói: “Ta… đã chạy đến đích cuộc đua, đã sống theo đức tin” (2 Ti 4:6-8). Phao-lô đã đưa ra quyết định khôn ngoan là dùng cuộc đời mình để phụng sự Đức Giê-hô-va và tin chắc ngài hài lòng với ông. Chúng ta cũng muốn đưa ra những quyết định sáng suốt và được Đức Chúa Trời chấp nhận. Bằng cách nào?
2. Bước đi bởi đức tin có nghĩa gì?
2 Phao-lô nói về chính mình và các tín đồ trung thành khác như sau: “Chúng ta bước đi bởi đức tin chứ chẳng phải bởi mắt thấy” (2 Cô 5:7). Ý của ông là gì? Trong Kinh Thánh, từ “bước đi” đôi khi nói đến lối sống mà một người chọn. Một người bước đi bởi mắt thấy thì đưa ra quyết định chỉ dựa trên những gì người ấy nhìn, nghe và cảm nhận. Trái lại, một người bước đi bởi đức tin thì đưa ra quyết định dựa trên lòng tin cậy nơi Đức Giê-hô-va. Hành động của người đó cho thấy mình tin chắc sẽ được Đức Chúa Trời tưởng thưởng và nhận lợi ích nhờ việc làm theo lời khuyên trong Lời ngài.—Thi 119:66; Hê 11:6.
3. Bước đi bởi đức tin mang lại những lợi ích nào? (2 Cô-rinh-tô 4:18)
3 Dĩ nhiên, tất cả chúng ta đều đưa ra một số quyết định dựa trên những gì mình cảm nhận bằng các giác quan. Nhưng nếu chỉ dựa trên những gì mình thấy hoặc nghe để đưa ra quyết định quan trọng, rất có thể chúng ta sẽ gặp vấn đề. Tại sao? Đôi khi các giác quan có thể đánh lừa mình. Nếu chỉ bước đi bởi mắt thấy, chúng ta có thể lờ đi ý muốn hoặc lời khuyên của Đức Chúa Trời (Truyền 11:9; Mat 24:37-39). Nhưng khi bước đi bởi đức tin, chúng ta sẽ đưa ra những quyết định “đẹp lòng Chúa” (Ê-phê 5:10). Việc làm theo lời khuyên của ngài sẽ giúp chúng ta có bình an nội tâm và hạnh phúc thật (Thi 16:8, 9; Ê-sai 48:17, 18). Và nếu tiếp tục bước đi bởi đức tin, chúng ta sẽ có sự sống vĩnh cửu trong tương lai.—Đọc 2 Cô-rinh-tô 4:18.
4. Làm thế nào một người có thể xác định mình đang bước đi bởi đức tin hay bởi mắt thấy?
4 Làm thế nào để biết mình đang bước đi bởi đức tin hay bởi mắt thấy? Chúng ta cần tự hỏi: “Mình đưa ra quyết định dựa trên những yếu tố nào? Chỉ dựa vào những điều mình thấy, hay dựa vào lòng tin cậy nơi Đức Giê-hô-va và lời khuyên của ngài?”. Hãy xem làm thế nào để tiếp tục bước đi bởi đức tin trong ba khía cạnh quan trọng: chọn công việc, chọn người hôn phối và nhận được chỉ dẫn thần quyền. Trong mỗi khía cạnh, chúng ta sẽ xem xét các yếu tố mà mình cần cân nhắc để đưa ra quyết định sáng suốt.
CHỌN CÔNG VIỆC
5. Chúng ta nên xem xét điều gì khi chọn công việc?
5 Tất cả chúng ta muốn chu cấp cho bản thân và gia đình (Truyền 7:12; 1 Ti 5:8). Đối với một số công việc, người lao động được trả lương cao. Nhờ thế, họ có thể trang trải chi phí hằng ngày và dành dụm cho tương lai. Đối với những công việc khác, người lao động được trả ít hơn, nên họ chỉ đủ chăm lo cho nhu cầu cơ bản trong gia đình. Khi quyết định có nhận một công việc hay không, hẳn chúng ta sẽ xem mình có thể kiếm được bao nhiêu tiền. Nhưng nếu đó là yếu tố duy nhất mà một người xem xét, người ấy có thể đang bước đi bởi mắt thấy.
6. Làm thế nào để bước đi bởi đức tin khi chọn công việc? (Hê-bơ-rơ 13:5)
6 Nếu bước đi bởi đức tin, chúng ta cũng sẽ xem công việc ấy có thể ảnh hưởng thế nào đến tình bạn của mình với Đức Giê-hô-va. Hãy tự hỏi: “Công việc ấy có đòi hỏi mình phải làm những điều Đức Giê-hô-va ghét không? Công việc ấy có ảnh hưởng đến sự thờ phượng và có lẽ khiến mình thường xuyên phải xa gia đình trong thời gian dài không?” (Châm 6:16-19; Phi-líp 1:10). Nếu câu trả lời là có, điều khôn ngoan là không nhận công việc đó, ngay cả khi khó tìm việc. Vì bước đi bởi đức tin, chúng ta đưa ra những quyết định cho thấy mình tin chắc Đức Giê-hô-va sẽ chăm lo cho nhu cầu của mình qua cách nào đó.—Mat 6:33; đọc Hê-bơ-rơ 13:5.
7, 8. Một anh ở Nam Mỹ bước đi bởi đức tin như thế nào? (Cũng xem hình).
7 Một anh ở Nam Mỹ là Antonio a đã thấy được tầm quan trọng của việc bước đi bởi đức tin. Anh nói: “Tôi đã xin một công việc danh giá có mức lương gấp đôi công việc trước đây và khiến tôi thật sự thích thú”. Tuy nhiên, anh Antonio rất muốn làm tiên phong. Anh nói tiếp: “Tôi đã được lên lịch phỏng vấn với giám đốc điều hành toàn quốc. Trước cuộc phỏng vấn, tôi cầu xin Đức Giê-hô-va giúp đỡ, tin chắc ngài biết điều gì là tốt nhất cho mình. Tôi muốn phát triển sự nghiệp, nhưng sẽ không nhận công việc đó nếu nó không giúp mình đạt được mục tiêu thiêng liêng”.
8 Anh Antonio kể lại: “Trong cuộc phỏng vấn, giám đốc cho biết tôi sẽ phải thường xuyên làm thêm giờ. Tôi tế nhị giải thích rằng mình không thể đáp ứng đòi hỏi ấy vì có một số hoạt động trong đạo của mình”. Cuối cùng, anh Antonio từ chối công việc ấy. Hai tuần sau, anh bắt đầu làm tiên phong. Và cũng trong năm đó, anh tìm được một việc bán thời gian. Anh cho biết: “Đức Giê-hô-va đã nghe lời cầu nguyện của tôi và ban cho một công việc phù hợp để tôi làm tiên phong. Tôi rất hạnh phúc vì có công việc giúp mình dành nhiều thời gian hơn để phụng sự Đức Giê-hô-va và phục vụ anh em”.
Nếu anh chị được đề nghị thăng chức, quyết định của anh chị có cho thấy mình tin chắc Đức Giê-hô-va biết điều gì là tốt nhất cho mình không? (Xem đoạn 7, 8)
9. Anh chị học được gì từ kinh nghiệm của anh Marc?
9 Nói sao nếu chúng ta nhận ra công việc hiện tại không cho phép mình bước đi bởi đức tin? Hãy xem kinh nghiệm của anh Marc ở Congo. Anh kể: “Công việc mới của tôi là cơ hội có một không hai. Thu nhập cao gấp ba lần so với công việc trước đây, và tôi được kính nể”. Tuy nhiên, anh thường xuyên vắng mặt ở buổi nhóm họp vì phải làm thêm giờ. Anh cũng bị áp lực là phải che đậy những việc thiếu trung thực của công ty. Anh muốn bỏ việc nhưng lo là sẽ không tìm được việc khác. Điều gì đã giúp anh? Anh Marc cho biết: “Ha-ba-cúc 3:17-19 giúp tôi hiểu rằng ngay cả nếu mình không có thu nhập ấy, Đức Giê-hô-va vẫn sẽ chăm sóc cho mình qua cách nào đó. Vì thế, tôi đã xin thôi việc”. Anh kết luận: “Nhiều người chủ nghĩ rằng để có công việc lương cao, một người sẽ đánh đổi bất cứ điều gì, kể cả thời gian với gia đình và các hoạt động thiêng liêng. Tôi rất vui vì đã gìn giữ mối quan hệ với Đức Giê-hô-va và gia đình. Một năm sau, ngài giúp tôi tìm được công việc ổn định, có đủ thu nhập để lo cho nhu cầu của mình và nhiều thời gian hơn để phụng sự ngài. Khi chúng ta đặt Đức Giê-hô-va lên hàng đầu trong đời sống, đôi khi tài chính của mình có thể bị eo hẹp, nhưng ngài sẽ chăm sóc chúng ta”. Đúng vậy, nếu tin cậy lời khuyên và lời hứa của Đức Giê-hô-va, chúng ta sẽ tiếp tục bước đi bởi đức tin và ngài sẽ ban phước cho chúng ta.
CHỌN NGƯỜI HÔN PHỐI
10. Điều gì có thể khiến chúng ta bước đi bởi mắt thấy khi chọn người hôn phối?
10 Hôn nhân là món quà từ Đức Giê-hô-va, và là ước muốn tự nhiên. Khi xem xét một anh có tiềm năng trở thành người hôn phối phù hợp hay không, một chị có thể chú ý đến cá tính, ngoại hình, danh tiếng, tài chính, trách nhiệm trong gia đình của anh và cảm xúc mà chị có khi ở cạnh anh. b Những yếu tố này là quan trọng. Nhưng nếu chỉ xem xét những yếu tố đó, chị có thể đang bước đi bởi mắt thấy.
11. Làm thế nào để bước đi bởi đức tin khi chọn người hôn phối? (1 Cô-rinh-tô 7:39)
11 Hẳn Đức Giê-hô-va rất hãnh diện về những anh chị làm theo lời khuyên của ngài khi chọn người hôn phối! Chẳng hạn, họ ghi nhớ lời khuyên là đợi cho đến khi qua “tuổi bồng bột” thì mới hẹn hò (1 Cô 7:36). Họ đánh giá một người có tiềm năng trở thành người hôn phối chủ yếu dựa vào những phẩm chất mà Đức Giê-hô-va cho biết là sẽ giúp người ấy trở thành chồng hay vợ tốt (Châm 31:10-13, 26-28; Ê-phê 5:33; 1 Ti 5:8). Nếu một người không phải là Nhân Chứng thể hiện sự quan tâm lãng mạn với mình, họ vâng theo lời khuyên là chỉ kết hôn với “môn đồ của Chúa” như được ghi nơi 1 Cô-rinh-tô 7:39. (Đọc). Họ tiếp tục bước đi bởi đức tin, tin chắc Đức Giê-hô-va có thể chăm lo cho nhu cầu tình cảm của mình tốt hơn bất cứ ai.—Thi 55:22.
12. Anh chị học được gì từ kinh nghiệm của chị Rosa?
12 Hãy xem kinh nghiệm của chị Rosa, một tiên phong ở Colombia. Công việc ngoài đời đòi hỏi chị tiếp xúc nhiều với một người đàn ông không phải là Nhân Chứng. Anh ấy bắt đầu cho thấy mình có tình cảm với chị. Chị Rosa cũng thích người đàn ông đó. Chị nói: “Dường như anh ấy là người rất tốt. Anh tham gia công việc tình nguyện trong cộng đồng và có lối sống lành mạnh. Tôi thích cách anh ấy đối xử với mình. Anh có những đặc điểm mà tôi muốn nơi một người chồng, chỉ trừ việc anh không phải là Nhân Chứng”. Chị nói tiếp: “Thật khó để từ chối hẹn hò với anh ấy, vì đó là điều mà tôi thật sự muốn. Vào thời điểm ấy, tôi cảm thấy cô đơn và muốn kết hôn nhưng không tìm được người phù hợp trong chân lý”. Nhưng chị Rosa không chỉ tập trung vào điều mắt thấy. Chị suy nghĩ xem quyết định của mình về vấn đề này sẽ ảnh hưởng thế nào đến tình bạn với Đức Giê-hô-va. Vì thế, chị cắt đứt liên lạc với người đàn ông đó và bận rộn trong các hoạt động thần quyền. Không lâu sau, chị được mời tham dự Trường dành cho người rao truyền Nước Trời, và hiện nay đang làm tiên phong đặc biệt. Chị Rosa chia sẻ: “Đức Giê-hô-va đã giúp lòng tôi tràn ngập niềm hạnh phúc”. Dù không dễ để bước đi bởi đức tin trong vấn đề tình cảm, nhưng điều đó luôn đáng công.
NHẬN ĐƯỢC CHỈ DẪN THẦN QUYỀN
13. Điều gì có thể khiến chúng ta bước đi bởi mắt thấy khi nhận được chỉ dẫn thần quyền?
13 Chúng ta thường nhận được chỉ dẫn thần quyền từ các trưởng lão, giám thị vòng quanh, văn phòng chi nhánh hoặc Hội đồng Lãnh đạo để giúp mình phụng sự Đức Giê-hô-va. Nhưng nói sao nếu đôi khi chúng ta không hiểu lý do có chỉ dẫn đó? Có lẽ chúng ta chỉ thấy những khó khăn mà chỉ dẫn ấy có thể gây ra cho mình. Thậm chí chúng ta bắt đầu tập trung vào khuyết điểm của các anh đưa ra chỉ dẫn.
14. Điều gì sẽ giúp chúng ta bước đi bởi đức tin khi nhận được chỉ dẫn thần quyền? (Hê-bơ-rơ 13:17)
14 Khi bước đi bởi đức tin, chúng ta tin rằng Đức Giê-hô-va đang hướng dẫn tổ chức và biết rõ hoàn cảnh của mình. Nhờ đó, chúng ta nhanh chóng vâng lời với thái độ tích cực. (Đọc Hê-bơ-rơ 13:17). Chúng ta biết là sự vâng lời của mình góp phần vào sự hợp nhất của hội thánh (Ê-phê 4:2, 3). Chúng ta tin chắc Đức Giê-hô-va sẽ ban phước khi chúng ta vâng lời các anh dẫn đầu, dù họ là người bất toàn (1 Sa 15:22). Với thời gian, ngài sẽ sửa lại bất cứ vấn đề nào thật sự cần được điều chỉnh.—Mi 7:7.
15, 16. Điều gì giúp một anh bước đi bởi đức tin dù lo lắng về chỉ dẫn mình nhận được? (Cũng xem hình).
15 Hãy xem một kinh nghiệm cho thấy rõ lợi ích của việc bước đi bởi đức tin. Ở Peru, dù tiếng Tây Ban Nha rất thông dụng, nhưng nhiều chủ nhà nói các ngôn ngữ bản địa. Một trong số đó là tiếng Quechua. Trong nhiều năm, các anh chị nói tiếng Quechua đã tìm những người nói ngôn ngữ ấy trong khu vực. Tuy nhiên, để làm theo quy định của chính phủ, các anh đã điều chỉnh phương pháp tiếp cận người ta (Rô 13:1). Một số anh chị lo rằng sự điều chỉnh đó sẽ cản trở công việc rao giảng. Nhưng vì các anh chị theo sát sự điều chỉnh ấy, Đức Giê-hô-va giúp họ thành công trong việc tìm nhiều người nói tiếng Quechua.
16 Anh Kevin, một trưởng lão trong hội thánh nói tiếng Quechua, nằm trong số những người lo lắng như thế. Anh cho biết: “Tôi đã nghĩ: ‘Giờ thì làm sao mà tìm được những người nói tiếng Quechua đây?’”. Anh đã làm gì? Anh kể lại: “Tôi nhớ đến Châm ngôn 3:5. Tôi cũng nghĩ về Môi-se. Đức Giê-hô-va bảo ông dẫn dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập và đi đến một nơi dường như là không có lối thoát, khiến họ trở thành mục tiêu dễ tấn công đối với người Ai Cập. Nhưng ông đã vâng lời, và nhờ thế được Đức Giê-hô-va ban phước một cách kỳ diệu” (Xuất 14:1, 2, 9-11, 21, 22). Anh Kevin sẵn sàng điều chỉnh thánh chức của mình. Kết quả là gì? Anh nói: “Tôi rất ngạc nhiên khi thấy cách Đức Giê-hô-va ban phước cho chúng tôi. Trước đây, chúng tôi đi bộ rất nhiều nhưng đôi khi chỉ tìm được một hoặc hai người nói tiếng Quechua. Giờ đây, chúng tôi tập trung vào những khu vực có nhiều người nói ngôn ngữ này. Nhờ đó, chúng tôi bắt đầu được nhiều cuộc trò chuyện, có nhiều thăm lại và học hỏi Kinh Thánh hơn. Số người tham dự buổi nhóm họp cũng gia tăng”. Đúng vậy, khi bước đi bởi đức tin, chúng ta luôn được Đức Giê-hô-va tưởng thưởng.
Nhiều người chỉ cho các anh chị những nơi gần đó mà có thể tìm được người nói tiếng Quechua (Xem đoạn 15, 16)
17. Anh chị học được gì qua bài này?
17 Chúng ta đã xem xét cách để tiếp tục bước đi bởi đức tin trong ba khía cạnh quan trọng. Nhưng chúng ta cần tiếp tục bước đi bởi đức tin trong tất cả các khía cạnh của đời sống, chẳng hạn chọn hình thức giải trí và đưa ra các quyết định về học vấn hoặc nuôi dạy con cái. Dù đưa ra quyết định nào, chúng ta không chỉ dựa vào những điều mình thấy mà còn dựa vào mối quan hệ với Đức Giê-hô-va, lời khuyên của ngài và lời ngài hứa là sẽ chăm sóc chúng ta. Nếu làm thế, chúng ta có thể ‘bước theo danh của Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình đến muôn đời bất tận’.—Mi 4:5.
BÀI HÁT 156 Mắt đức tin